Năm thứ hai sau khi ta chết khắp phố phường đều đốt bùa giấy trên đó viết “Chúc Thính Lam sau khi chết đọa địa ngục vĩnh viễn không được siêu sinh.” Lúc ấy ta đang tựa bàn ăn gà phu quân ta cũng cầm lên một tờ chỉ vào
Vào ngày sinh nhật của tôi chồng viện cớ tăng ca nói không thể bên Tôi im lặng không hỏi nhiều Nhưng chẳng bao lâu sau tôi thấy bài đăng mới nhất trên Weibo của cô cấp dưới xinh đẹp của anh ta Người phụ nữ thông minh nên hiểu
Diệp Diệu An vốn có một chuyện vui to lớn vào cung để chôn cùng Hoàng đế sắp chết Không ngờ Lý Chuẩn Chưởng ấn Ngự Mã Giám lại dùng một thi thể để thay thế nàng cướp nàng về đối thực. Thái giám cướp dâu lại cướp cả dâu
Lúc Thượng Thần moi tiên cốt của ta m///áu đã văng tung tóe khắp người hắn Mà ta thì đã sớm uống đan dược chặn cảm giác đau rồi Không những chẳng đau chút nào mà thậm chí còn tranh thủ liếc mắt nhìn nữ chính đang hau háu chờ
Tôi đã thay thế suất tri thức thanh niên về thành của Tô Vãn Ngày hôm sau Thẩm Nghiên bạn trai có nhan sắc yêu nghiệt của Tô Vãn liền đến nhà tôi dạm hỏi Anh ta nắm tay tôi nhẹ nhàng hôn lên vết sẹo lõm trên má trái
Phó Tây Quyết là học sinh nghèo được nhà tôi tài trợ Sau khi thành công và nổi danh việc đầu tiên anh làm là cướp dâu ngay trong ngày cưới của tôi Tôi hận anh vong ơn bội nghĩa sau khi kết hôn không cho phép anh bước vào
Lá thư tình giấu dưới gầm giường bị anh tôi phát hiện rồi Tôi rơi nước mắt đầm đìa chỉ có thể trơ mắt nhìn anh lần lượt đốt từng bức thư tôi viết cho anh thành tro bụi Trong ánh sáng leo lét anh châm một điếu thuốc bằng
Ngày Cố Nam Từ bỏ cô đi cầu hôn em gái cùng cha khác mẹ Lộc Chi Huyên cũng lên máy bay tới kết hôn với vị hôn phu bị liệt của em gái. Sau đó anh ta lại như âm hồn bất tán bám mãi không buông. [Vũ Tình
Năm mười tuổi tổ mẫu dẫn ta đến phủ Quốc công ăn mày cả nhà nhờ sự bố thí của quý nhân mà giữ lại được vài mạng sống. Nhưng thoáng chốc nhà cao cửa rộng bỗng sụp đổ Vị Quốc công phu nhân cao quý như vàng ngọc theo
Ta là một kẻ ngốc nhưng ngốc cũng có cái phúc của kẻ ngốc được gả cho Ninh vương Tiêu Mặc Hắn yêu ta như mạng thiên hạ đều biết Thế nhưng khi ta sắp sinh nở hắn lại bỏ mặc ta đi bầu bạn với một nữ nhân khác
Tôi xuyên thành một cung nữ quét dọn Phượng Ngô Cung Kim thủ chỉ duy nhất của tôi chính là có thể nghe thấy tiếng lòng của cây cối Cây trinh nữ cung Quý phi nói “Lão Hoàng đế thích ăn bánh hoa quế.” Cây nguyệt quý điện Chân tần
Nữ thanh niên trí thức nhờ nhà tôi chính là một đóa sen đen từ trong ra ngoài. Để chiếm lấy thân phận của tôi cô ta vu oan tôi hại chết cháu trai của trưởng thôn. Cuối cùng tôi bị bôi nhọ danh tiếng bị ép đến đường cùng
Đích nữ Cù Cẩm của Tây Bình hầu phủ từ nhỏ được nuông chiều từng được nuông chiều quá mức Nàng bất chấp người nhà phản đối cố muốn gả cho một vị tiến sĩ xuất thân hàn môn vốn tưởng rằng hai người từ nay về sau sẽ được
Tôi là vợ trên danh nghĩa của thái tử gia giới kinh thành Lương Mộ Thần Anh ôm trái ấp phải trên bàn rượu đến tận hai ba giờ sáng còn tôi thì ngoan ngoãn chịu cực đưa anh về nhà Về đến nhà tôi quay đầu lại giọng nhàn
Sau khi thoát khỏi hang sơn tặc cả kinh thành xì xào bàn tán chế giễu ta đã mất đi sự trong trắng Người phu quân từng đầu ấp tay gối dần trở nên lạnh nhạt hờ hững với ta Hắn bắt đầu lui ta chốn lầu xanh như cơm
Lúc tôi tỉnh dậy họ nói tôi là thiên kim thật bị bế nhầm từ nhỏ của nhà họ Tần Nhưng trong nhà đã có một thiên kim giả được nuôi dưỡng hơn mười năm rồi Cả nhà chờ đợi tôi tự ti ghen ghét căm hận số phận bất
Giữa cung yến lình đình hàng trăm quốc gia lớn nhỏ đến tham gia một nữ nhân cả thân được bao bọc bởi lụa trắng mềm mại uyển chuyển xuyên tới đây như ánh trăng hạ phàm Nàng nói gia tộc ta dám nuôi binh quyền lũng đoạn quyền lực
Lục Xuyên Tịch không còn yêu tôi nữa Tôi biết điều đó dù không ai nói ra nhưng từ sau chuyện đó anh ấy đã dần quay lưng lại với tôi ánh mắt anh ấy không còn ấm áp như trước nữa Anh là thanh mai trúc mã của tôi
Chồng tôi ngoài sáu mươi mắc ung thư tâm nguyện cuối cùng là ly hôn với tôi để cưới người tình trong mộng thuở xưa của ông ta Con trai tôi thì tức tốc rước ngay bà dì ánh trăng sáng ấy về nhà Chả trách bố cứ nhớ mãi
Năm 1970 Công xã Hồng Dương Tôi và con gái đói đến mức phải lên núi đào rau dại mà ăn Chồng tôi kế thừa công việc của ba tôi trạm lương thực lại lén lút đem phiếu lương thực đi cho nữ thanh niên trí thức Con gái bị